datquang
Tổng số bài gửi : 7 Join date : 24/02/2009
| Tiêu đề: DIỄN ĐÀN NHỚ ƠN THẦY CÔ GIÁO NHÂN NGÀY 20-11 Thu Nov 19, 2009 7:39 am | |
| Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng... Từ thuở ấu thơ cắp sách đến trường chúng ta đã được thầy cô dạy dỗ những điều đó, những bài học đạo đức đầu tiên đã giúp chúng ta nên người như hôm nay. Là một người Việt Nam chúng ta không thể nào quên truyền thống tôn sư trọng đạo mà ông cha ta đã truyền dạy từ bao đời nay. Không thầy đố mày làm nên... Chính thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay cao, cung cấp hành trang kiến thức cho chúng ta bước vào đời và giúp chúng ta thành công trên con đường học vấn. Thế nhưng sau khi ra đời có mấy ai còn nhớ về thầy cô giáo cũ của mình ? Có ai lần tìm về lớp cũ trường xưa để thăm lại những người đã hy sinh tâm huyết giúp chúng ta thành người hữu ích ? Ngày 20 - 11 hàng năm, ngày lễ và cũng là ngày vui của các thầy cô giáo, ngày để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đến những người cha người mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng ta nên người. Đối với những học trò xa xứ như chúng ta một bó hoa dâng tặng cho thầy cô trong ngày này chắc có lẽ là hơi khó, nhưng những món quà tinh thần bằng thơ văn hay một chút vật chất thì chắc có lẽ là không khó lắm đối với mỗi người trong chúng ta ! Nhân ngày 20 - 11 Đất Quảng (sưu tầm) xin gởi đến các bạn những bài thơ văn về thầy cô giáo để chúng ta cùng chia sẻ niềm vui và bày tỏ lòng biết ơn với các thầy cô của mình trong ngày vui này, đồng thời cũng để nhắc nhở rằng : Ăn quả phải nhớ kẻ trồng cây.
TẢN MẠN VỀ NGHỀ
1. Người đi - lòng chẳng xa lòng Học trò, đồng nghiệp thủy chung một đời
2. Hai mươi năm một giấc mơ Cần thơ ngày đó... bây giờ là đây Hai mươi năm được làm thầy Bao vinh quang, bao đắng cay cuộc đời Bạn bè còn lại mấy người Học trò mấy lớp ra đời thành nhân Hai mươi năm kiếp phong trần Với các em sức thanh xuân vẫn còn Hai mươi năm tấm lòng son Như hoa sen đậm sắc hồng ban mai Con thuyền tách bến ra khơi Cánh buồm căng gió nửa đời lại đi Dù cho bão tố bất kỳ Tim hồng, phấn trắng ngại gì gió to Cám ơn em, tuổi học trò Cho thầy thêm sức trồng hoa dâng đời Ngày hai mươi - tuổi hai mươi Nửa đời dạy học... đam mê vẫn còn.
3. Dâng cô bông hồng trắng Hồng đỏ kính dâng thầy Bao bông hồng còn lại Đưa em vào tương lai
4. Em ngồi đó, một khung trời để nhớ Mắt biết xôn xao, tinh nghịch má hồng Tà áo ngây thơ, nụ cười rạng rỡ Một - sáng - khai - trường, giờ đã xa xăm
Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ
Bao năm lên phố, xa làng Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em. Vở ngày thơ ấu lần xem Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề Thương trường cũ, nhớ làng quê Mơ sao được một ngày về thăm Cô !
NHỚ NHỮNG DÒNG SÔNG
Các em xa cuối chân trời Thầy còn đây giữa dòng đời buồn tênh Những dòng trong chảy trăm miền Có vương một chút muộn phiền vì nhau
Thầy về sóng vỗ lao xao Ba năm ngỡ mới hôm nào còn đây ? Những trang lưu bút chuyền tay Gởi cho ai, chút tình ai ... ngọt ngào
Đưa em qua mấy nhịp cầu Náng mưa kia có dãi dầu đời em ? Trường xưa, lớp cũ thân quen Nhói lòng nghe một tiếng chim cuối trời
Các em yêu - đã xa rồi Hồi chuông như cũng ngậm ngùi vào trưa ....
TƯƠNG LAI
Ngoài khung cửa trầm tư cây bàng lá đỏ Dưới sân trường hoa điệp nở vàng ươm Hương của đất và hương của trời cùng hòa quyện Giữa trời kia vang tiếng hót trong ngần
Con chim non đã biết tự mình bay chập chững... Cành cây nâng đỡ những bước chuyền Nhìn lại sau mình và nhìn lên phía trước Đường chân trời rộng mở những cánh cửa trí thức còn đóng chặt Ai là người tiến lên ? và ai là người lùi lại ? Vẫn nhớ lời cô dặn: "Nên làm gì để giúp ích tương lai"
NGƯỜI LÁI ĐÒ TRÊN DÒNG ĐỜI
Một dòng đời - một dòng sông Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ Muốn qua sông phải có đò Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa Con đò trí thức thầy đưa bao người Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu con gửi lại người cha thương
Con đò mộc - mái đầu sương Theo con đi khắp muôn phương mai này Khúc sông ấy vẫn ngày ngày Thầy đưa những chuyến đò đầy qua sông ...
PHÚT SUY TƯ ...
"Xin cô tha lỗi cho em Bài luận văn em không thể nào viết được Bởi cuộc sống đời thường quá ư là trần trụi Em không muốn là "Đình Đình" (*) chỉ tưởng tượng viễn vông
Xin cô tha lỗi cho em Đề bài "Cảnh sum họp gia đình em" khó quá! Khi ba đã xa em tìm hạnh phúc nơi nào ? Mẹ sớm chiều quần quật với "nồi cơm" Em "sum họp với chú mèo tam thể"
Không! Em không hề có lỗi Khi còn những đề văn quá công thức cuộc đời
Sẽ còn bao nhiêu bài làm giấy trắng Khi có những con tim chỉ biết nghĩ đến riêng mình ? Trang giấy học trò nay đã lấm bùn đen .... ? | |
|